Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_80
Sính Đình thế nào cũng không thể ngờ được người vốn ôn hòa như Belle lại có thể biết ra tay đánh người, ôm lấy gương mặt bỏng rát nóng hừng hực, mắt lạnh nhìn hắn chằm chằm.
"không sai, Mạc Thiên Kình vẫn còn sống, nếu anh ấy không có chết thì Belle à, anh vĩnh viễn sẽ không đánh bại được anh ấy đâu, anh ấy chính là số một, so với anh mạnh hơn nhiều, lợi hại hơn nhiều!"
" Đồ tiện nhân!"
Belle tức giận đến cắn răng, nâng bàn tay lên, muốn đánh, nhưng Sính Đình đã đưa tay bắt được tay của hắn, mắt lạnh nhìn hắn chằm chằm, môi mỏng khẽ mở, từng chữ từng chữ nói rất rõ ràng.
"Belle, xin lượng thứ, bàn tay, tôi sẽ không để cho bàn tay dơ bẩn của anh đánh lên mặt mình một lần nữa đâu!"
Nếu như cô để cho tên điên biến thái này đánh mình một lần nữa thì chẳng phải phí công năm năm làm cảnh sát hay sao, chẳng phải là huấn luyện thành công cốc hết sao.
Belle lạnh lùng nhìn Sính Đình, không ngờ cô lại có hơi sức lớn như vậy, liền tăng thêm lực ở trên tay, kéo vào trong ngực mình, cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống. Sính Đình liền vội vàng né tránh, nếu như hắn là Belle của trước kia thù có lẽ còn sẽ không cảm thấy ghê tởm nụ hôn của hắn, nhưng với dáng vẻ như bây giờ hắn còn chưa có đến gần cô đã cảm thấy buồn nôn.
Cảm giác được đầu lưỡi của hắn đang liếm láp ở cổ của cô ướt nhẹp, Sính Đình tức giận nâng chân lên, húc đầu gối vào chỗ kia của hắn. Belle bị đau lập tức buông ra, sau đó ngồi xổm trên mặt đất, sắc mặt do bị đau cũng gần chuyển sang màu gan heo.
"cô . . . . ."
Belle ngẩng đầu lên, thật không ngờ cô lại có thể biết đối hạ độc thủ với hắn như vậy, thật đau muốn chết rồi.
"Hừ. . . . . . Húc như vậy đã là nhân từ lắm rồi, nếu như anh còn dám bất kính với tôi, thì tôi tuyệt đối sẽ làm cho anh cả đời này đều không được tính phúc!" Sính Đình lạnh lùng nói, đừng tưởng rằng cô là người dễ bị bắt nạt, chọc giận cô vậy thì cô sẽ lập tức thiến hắn.
Belle nhìn Sính Đình, sau đó liền đứng lên, bổ nhào qua, đè cô ở phía dưới. Sính Đình bị cơ thể nặng nề của hắn ép tới mức không thể động đậy, tay chân không ngừng vùng vẫy, nhưng vẫn không thể đẩy hắn ra.
Mắt thấy bờ môi của hắn sắp hôn lên môi của mình thì Sính Đình thấy thật hối hận mới vừa rồi ra tay quá nhẹ, cư nhiên lại tạo cho hắn thêm một cơ hội nữa.
"A! !"
Belle đang muốn hôn lên môi của Sính Đình thì liền cảm thấy sau lưng vô cùng đau đớn, khiến cho hắn không thể không đứng lên, chống hông, sờ vào chỗ đó lại thấy máu đỏ tươi.
"Belle, đừng tưởng rằng phụ nữ trên đời này đều dễ bị khi dễ!"
Lý Băng đung đưa dao giải phẫu trong tay, cười lạnh đi tới trước mặt hắn, Belle nhìn trong tay cô đang đung đưa lưỡi dao sắc bén sáng loáng, không ngờ cô gái này còn có bản lĩnh như thế.
"Đừng coi thường tôi như vậy, Belle, anh có biết không? Tôi chỉ cần nhẹ nhàng dùng con dao sáng ngời này một cái thì ngay lập tức cái thứ đồ chơi trong đũng quần kia của anh sẽ rơi ở ngay trước mặt!"
"cô dám!"
Belle bị lời nói kia dọa sợ lập tức liền cảnh giác, đàn ông nếu không có đồ chơi kia, vậy thì về sau coi như hoàn toàn phá hủy rồi!
"Sao tôi lại không dám? Có muốn thử một chút hay không?"
Lý Băng nâng tay lên, nhìn con dao sáng ngời, Belle liền cảm thấy chỗ ở đũng quần rét lạnh, theo bản năng lấy tay che phía dưới, không ngờ khi sờ vào bắp đùi thì bị kinh sợ làm cho sắc mặt đại biến.
Lý Băng nhìn hắn kinh sợ như vậy liền nháy mắt cho Sính Đình, Sính Đình lập tức đẩy hắn ra, rồi lập tức ra tay làm hắn đau đớn nằm bẹp dí ở một góc.
Belle không ngờ Sính Đình lại có thể nhẫn tâm như vậy, ra tay ác độc như thế, hơn nữa động tác lại rất nhanh, hắn nghĩ muốn phản công lại nhưng vì còn phải đề phòng lưỡi dao sắc bén kia không biết lúc nào sẽ bay tới nên chỉ có thể cố gắng chịu đau nằm bẹp dí ở đó.
"Hãy mau ra tay giết chết cô ta!"
Belle tức giận quát lớn, , Lý Băng quay đầu lại, đã nhìn thấy bọn hộ vệ ở cửa chính đang rút súng ra chĩa về phía đầu của cô.
Tay lập tức vung lên một cái, dao giải phẫu bay rào rào về phía bọn hắn, chỉ nghe chúng thảm thiết kêu lên một tiếng, vô cùng đau đớn.
Lý Băng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới lần này mình lại có thể giải quyết được nhiều tên như vậy, hoàn toàn không có nhìn thấy còn một tên hộ vệ nữa, tên này không bị thương, đang bắn về phía mình!
"Băng, cẩn thận!"
Sính Đình lo sợ hô to lên cảnh báo, Lý Băng quay đầu lại đã nhìn thấy viên đạn bay đi, muốn tránh lại không kịp, chỉ có thể nhìn nó bay tới phía mình
"Băng!"
Sính Đình hoảng sợ đến trắng bệch cả mặt, không chút suy nghĩ chạy đến, còn tưởng rằng sẽ bị bắn trúng, không ngờ. . . . . .
Đạn lại không bắn lên trên người mình, mà trước mắt lại xuất hiện một người đàn ông!
Sính Đình và Lý Băng đồng thời ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng chỉ mới gặp anh ta vài lần mà thôi .
"hắn . . . . ."
Tại sao có thể như vậy, đạn bắn vào trên người của tên đàn ông này, mà hắn lại cư nhiên không có chuyện gì, hơn nữa hắn còn là đột nhiên xuất hiện , chuyện gì đang xảy ra?
Chẳng lẽ hắn không phải là người?
Belle nghi ngờ nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt, hắn là người hay sao?
Chuyện gì đang xảy ra, tại sao trúng đạn lại không bị thương, cũng không chảy máu? Thế nào mà hắn lại không hề chảy một tí máu nào?
"Đạn này thật sự là chẳng có tí công hiệu gì cả!"
Liễu Nghị Hiên nắm trong tay viên đạn vừa mới bắn vài người mình giơ lên nói, lúc Belle cùng những tên hộ vệ nhìn thấy viên đạn kia liền thấy kinh sợ!
"hắn ta. . . . . . không phải là người!"
Cho dù kiến thức của Belle rộng rãi thế nào đi chăng nữa thì cũng chưa từng gặp qua người như vậy, thấy người đàn ông đó quăng viên đạn trong tay ra, hắn ta cho là sẽ không có việc gì, không ngờ. . . . . .
"Ưmh. . . . . ."
Chân liền khịu xuống, Belle ôm bắp đùi ngồi xổm xuống, làm sao có thể, hắn ta cư nhiên ném một cái mà viên đem đạn đã đâm thủng bắp đùi của hắn, nhìn ánh mắt sắc bén của hắn ta, Belle thấy hơi sợ.
"Thiếu chủ!"
Đám thủ hạ lập tức tiến lên đỡ Belle!
Belle đứng lên, nhìn bọn họ, lạnh giọng phân phó, sau đó liền xoay người rời đi.
hắn hiện tại tạm thời không thể ở lại chỗ này, nếu không cái tên giống người mà lại không phải là người kia nhất định sẽ giết chết hắn!
Cho nên trước hết hắn phải điều tra cho rõ ràng lai lịch của người này ra sao.
Chờ Belle đi khỏi, Liễu Nghị Hiên lập tức nhã quỵ xuống đất, ôm lấy ngực, mới vừa rồi anh đã sử dụng siêu năng lực quá nhiều, khiến cho ngực của anh thấy vô cùng đau đớn, không nhịn được phải cau mày.
Sính Đình và Lý Băng liền vội vàng tiến lên đỡ anh dậy.
"Anh làm sao vậy ?"
Liễu Nghị Hiên liền lắc đầu một cái: "không có việc gì, chỉ là tiêu hao quá nhiều t năng lượng, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt thôi, các cô không có việc gì chứ!"
Liễu Nghị Hiên đứng lên, nhìn chung quanh, nhìn những người hộ vệ kia, sắc mặt rất lạnh lùng rồi cùng bọn họ lên lầu.
"thật may là ta tới kịp thì bằng không thì không biết sẽ như thế nào!"
Liễu Nghị Hiên ngồi ở trên ghế sofa, nhìn Thủy Nhi đang ôm bảo bảo, ánh mắt hơi lộ ra tình ý khó có thể hình dung được.
"Anh, cám ơn anh đã tới đây!"
Thủy Nhi ôm đứa bé, rất cảm kích nói.
Liễu Nghị Hiên liền lắc đầu.
"không nên nói cám ơn với anh, chỉ cần em có thể bình an là tốt rồi!"
Bọn họ mặc dù không thể ở cùng nhau, nhưng anh vẫn luôn hi vọng cô có thể sống bình an và không bị nguy hiểm đến tính mạng.
"Anh, Mạc Thiên Kình không sao rồi, anh có thể dẫn mọi người trở về nước không?"
Thủy Nhi nhìn các bảo bối ở trong ngực tiểu bảo bảo, thấy hai người bọn họ gặp nguy hiểm, cô cũng rất muốn đi ra ngoài.
Nếu không phải vì sợ bảo bảo bị tổn thương thì cô đã sớm cầm súng đi ra ngoài bắn nhau với bọn hắn rồi, lúc này nên rời đi thôi.
Nhưng mà cô cũng biết việc này là không thể nào, thế lực Belle lợi hại như vậy, muốn trở về nước là không thể nào, trừ phi có máy bay trực thăng.
"Tạm thời còn chưa đi được, anh vẫn chưa bố trí xong!"
Chương 243: Diệp Duệ đã tỉnh!
"Bố trí? Bố trí cái gì?"
Thủy Nhi nhìn anh trai, Lý Băng và Sính Đình cũng rất giật mình, anh ấy cư nhiên đã an bài, đó cũng có nghĩa là Mạc Thiên Kình cũng đang chuẩn bị kế hoạch để cứu bọn họ ra?
Nghĩ tới Mạc Thiên Kình, toàn thân Sính Đình lại tràn đầy năng lượng, cô muốn mình phải nỗ lực kiên trì, bảo vệ tốt bản thân, bảo vệ tốt con của bọn họ, để Mạc Thiên Kình không phải lo lắng cho an toàn của bọn họ.
"Ừhm, chờ chúng tôi an bài tốt mới có thể đưa mọi người trở về được!"
Liễu Nghị Hiên nhìn Thủy Nhi, gần đây không nhìn thấy nên anh cảm thấy rất nhớ cô, tuy nhiên cô chỉ có thể là em gái của anh mà thôi, hơn nữa anh và Diêu Tuyết cũng đã phát sinh quan hệ, vì vậy bắt buộc phải dần dần quen với việc này mà thôi!
Sính Đình liền gật đầu nói:.
"Anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc thật tốt bản thân mình, tôi nghĩ lần này Belle bị anh làm cho kinh sợ như vậy, đoán chừng trong khoảng thời gian này hắn ta là sẽ không tới quấy rầy của chúng tôi đâu, anh cứ trở về bảo Mạc Thiên Kình an tâm đối phó những tên kia đi, chúng tôi sẽ tự chăm sóc bản thân mình thật tốt!"
cô biết Mạc Thiên Kình hiện tại thật sự rất bận, chuyện Diệp Duệ hiện tại lại thêm chuyện của bọn họ, chắc anh ngay cả thời gian ngủ cũng không có!
Cũng không biết Diệp Duệ thế nào rồi, đã tỉnh chưa, có tốt hơn chút nào hay không!
Liếc nhìn Lý Băng, cũng không biết Lý Băng có muốn biết chuyện của anh ta hay không? Nhưng lại nghĩ tới con của Lý Băng mới được bốn tháng bởi vì sự kích động của Diệp Duệ mà không còn, vì vậy Sính Đình nghĩ lúc này vẫn là không muốn nói đến chuyện này sợ cô ấy lại khổ sở!
"Đúng vậy, anh cứ bảo Mạc Thiên Kình yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ Sính Đình và bọn trẻ thật tốt, anh ta cứ chuyên tâm đối phó những tên kia đi!"
Lý Băng đung đưa dao giải phẫu trong tay, mặc dù cô không bì kịp sự cơ trí và năng lực siêu phàm như Mạc Thiên Kình, nhưng mà ở chỗ này cô coi như vẫn là người lợi hại nhất.
Liễu Nghị Hiên nhìn bọn họ, đi tới, lấy điện thoại di động ra đưa cho Sính nói:
"Tôi nghĩ Belle sẽ rất nhanh sẽ tra được việc tôi có siêu năng lực, mọi người phải cẩn thận, lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi, bằng tốc độ nhanh nhất tôi sẽ xuất hiện ở nơi này!"
Siêu năng lực mặc dù dùng rất tốt, nhưng là dù sao anh không phải Thần tiên, cái gì cũng biết hết được.
Thủy Nhi nhìn anh trai mình, nếu như anh không phải là anh trai của cô, mà cô cũng không có tình cảm với Thượng Quan Quân Triết thì cô nhất định sẽ yêu anh.
"Anh, anh cứ yên tâm đi, bọn em sẽ cẩn thận! nói cho cha mẹ rằng em ở đây rất tốt, đừng làm cho bọn họ lo lắng!"
Nhớ tới việc mình mới vừa nhận cha mẹ không lâu, nội tâm của Thủy Nhi liền cảm thấy rất áy náy, con gái như cô đã không làm được gì cho họ, nếu còn khiến cho họ lo lắng thì thật là bất hiếu .
Liễu Nghị Hiên nhìn ánh mắt của Thủy Nhi đang phủ một tầng sương mù liền gật đầu một cái.
"Thủy Nhi, em cứ yên tâm, trong nhà có anh, cha mẹ cũng vẫn tốt thôi, về phần em...em phải nhớ, chỉ cần em bình an khỏe mạnh thì chúng ta liền an tâm rồi!"
"Ừm!"
Nghe Liễu Nghị Hiên nói vậy, cổ họng của Thủy Nhi bỗng tắc nghẹn, khóe mắt cũng có chút ướt át.
Liễu Nghị Hiên nhìn cô, tiến lên lau đi nước mắt ở khóe mắt của cô.
"Đứa ngốc, khóc cái gì, cũng sắp lập gia đình rồi!"
Thủy Nhi nhìn anh cười rộ lên.
"Anh!"
Thủy Nhi thẹn thùng nhìn Liễu Nghị Hiên, Liễu Nghị Hiên thấy cô như vậy thì biết rõ là cô đã thật sự yêu Thượng Quan Quân Triết, chỉ là tại sao lại không nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết đâu?
"Anh ta đâu?"
"Ai cơ?"
Thủy Nhi không kịp phản ứng, nhìn anh trai, có chút mơ hồ.
Liễu Nghị Hiên vào mắt Thủy Nhi thay cho câu trả lời, lúc này cô mới ý thức được anh đang hỏi Thượng Quan Quân Triết.
"Anh ấy đi ra ngoài tìm Mạc Thiên Kình rồi, tuy nhiên vẫn chưa về!"
cô đoán chừng lúc này chắc anh đang rất bận, Mạc Thiên Kình hiện tại đã không sao, cho nên anh sẽ phải ở một chỗ nào đó và sẽ không trở về biệt thự, anh sẽ không ngu đến mức khiến cho Belle phải quan tâm sự đến sự hiện hữu của mình.
"Vậy các cô tự mình tự giải quyết cho tốt, tôi về trước đây!"
Liễu Nghị Hiên lạnh giọng nói, gật đầu một cái với Thủy Nhi, Liễu Nghị Hiên cứ thế thoải mái đi ra ngoài, ai cũng không dám ngăn cản.
Bên trong bệnh viện, chung quanh là một màu trắng như tuyết, Diệp Duệ đang nằm ở trên giường bệnh, tuy đã đã tỉnh nhưng sắc mặt vẫn rất kém!
Mạc Thiên Kình ngồi ở bên cạnh, cầm quả táo đưa cho anh ta.
"Khá hơn chút nào chưa?"
Diệp Duệ gật đầu một cái, nhàn nhạt nói.
"không có việc gì, vẫn còn chưa chết!"
Trả lời xong lại cúi đầu xuống, lấy hết dũng khí mới dám hỏi Mạc Thiên Kình.
"Lý Băng và đứa bé. . . . . ."
"Lý Băng không có việc gì, còn con của anh thì không giữ được!"
Mạc Thiên Kình biết lời mình nói rất tàn nhẫn, nhưng vẫn phải nói cho anh ta biết, Diệp Duệ nghe anh nói vậy trong lòng thấy cực kỳ khó chịu.
Tự tay giết chết con của chính mình, bởi vì kích động mà anh đã mất đi đứa bé, còn làm cho Lý Băng bị thương nữa. Nghĩ tới chuyện Lý Băng vì đứa bé này mà trốn đến nước Mỹ, chú tâm chăm sóc, còn anh lại tàn nhẫn bóp chết con của bọn họ
Anh thật không phải là người ngu si, càng không phải là người ..., coi như Lý Băng muốn lừa anh mang thai cũng không thể. Nhưng mà anh lúc ấy lại không dùng bất cứ biện pháp tránh thai nào, bọn họ đều là những người bình thường, mang thai là chuyện không thể tránh khỏi."
Nhưng tại sao lúc ấy anh lại xúc động như vậy, lại đẩy Lý Băng ngã, chẳng lẽ là bởi vì người đàn ông kia đang ôm eo của Lý Băng?
không phải là anh đã thích Lý Băng rồi chứ? Tại sao đột nhiên lại cảm thấy nội tâm rất chua xót, cặp mắt tràn đầy hận ý của Lý Băng hình như thời thời khắc khắc đều ở đây theo dõi anh, hận không giết chết được anh
Mạc Thiên Kình nhìn Diệp Duệ, cũng biết giờ phút này trong lòng anh ta rất khó chịu, tự tay giết chết con của mình mặc dù không cố ý, nhưng cũng gián tiếp là hung thủ.
"Diệp Duệ, anh thích Lý Băng sao?"
Anh cảm thấy anh ta đối với Lý Băng chắc phải có cảm giác, bằng không tại sao anh ta lại phải tức giận như vậy.
Diệp Duệ nhìn Mạc Thiên Kình, mặt đầy chán chường.
"Mặc kệ có thích hay không, cô ấy sẽ không tha thứ tôi đâu!"
"Vậy cũng không nhất định, lúc anh bị hôn mê ở tring phòng cấp cứu, bị Lý Băng mắng chửi nhưng lại làm anh muốn sống! Anh có còn nhớ hay không?"
Mạc Thiên Kình nhìn Diệp Duệ, những lời đó anh không dám nói ra, thật sự là rất ác độc.
Diệp Duệ gật đầu một cái.
"cô ấy nói nếu tôi dám chết liền lột da các của tôi, uống máu của tôi, rút gân của tôi, lại còn nói muốn thiến chúng ta nữa. . . . . . Đúng rồi, cô ấy còn nói mình và Thượng Quan Quân Triết có quan hệ với nhau, có phải thật vậy hay không?"
Diệp Duệ đột nhiên nhớ Lý Băng rất giận dữ mà nói, Thượng Quan Quân Triết là người tình của cô ấy, đây là sự thực sao?
Người cô ấy thích là Thượng Quan Quân Triết?
Trong lòng thấy thật hoang mang, không phải là thật đấy chứ?
Mạc Thiên Kình nhìn Diệp Duệ, biết rõ anh ta đối với Lý Băng quả thật có tình cảm, chỉ là. . . . . .
Nghĩ đến Lý Băng, anh chỉ có thể nói rằng hiện tại Lý Băng đối với anh ta hận nhiều hơn là thích.
Sính Đình nói rồi, Lý Băng rất để ý đến đứa bé này, phải quyết định thật lâu mới để lại, không ngờ còn chưa sinh ra được, đứa bé liền bị Diệp Duệ phá hỏng rồi.
Như vậy, làm sao sẽ không khó chịu! không hận Diệp Duệ được!
"Anh cảm thấy Lý Băng sẽ thích Thượng Quan Quân Triết? Hay là Thượng Quan Quân Triết dám thích Lý Băng?"
Nếu là anh thì anh sẽ không thích người như Lý Băng, người anh thích chính là Sính Đình, bởi vì Sính Đình mang đến cho anh một cảm giác, có chút hương vị không nói ra được .
Nhớ tới những lời đêm đó cô đã nói, Mạc Thiên Kình đã cảm thấy nội tâm thật ấm áp.
"Thượng Quan Quân Triết tại sao lại không dám thích Lý Băng, chẳng lẽ Lý Băng bị hủi hay sao?"
Chương 244: Anh muốn theo đuổi Lý Băng?
Mạc Thiên Kình nghe Diệp Duệ nói thế không nhịn được cười, nhưng vẫn hỏi:
"Lý Băng có bị hủi hay không, chẳng lẽ anh còn không nắm rõ sao?"
Câu hỏi mập mờ khiến cho mặt của Diệp Duệ liền ửng đỏ, sau đó nhìn Mạc Thiên Kình hỏi:
"Đúng rồi, sao anh lại trở về đây, Sính Đình có về cùng với anh không?"
"không có, chuyện này kể ra rất dài dòng. Diệp Duệ, anh có biết tại sao lại bị người ta bắn trọng thương hay không?"
Diệp Duệ nhìn Mạc Thiên Kình, rất nỗ lực suy nghĩ, trong đầu liền hiện lên ánh mắt hung ác của người kia, khiến cho anh buồn bực nhíu mày.
"Đó là một người đàn ông lai Tây, dung mạo rất đẹp mắt, nhưng mà lòng thì dạ độc ác, hơn nữa kỹ thuật bắn rất sắc bén, lúc đấy tôi đang đắm chìm trong khổ sở mất đi đứa con, nhưng thế nào cũng không nghĩ tới hắn ta lại có thể bắn một phát trí mạng từ sau lưng như vậy. thật may là tôi phúc lớn mạng lớn, bằng không thì liền chết chắc rồi!"
Diệp Duệ nhớ tới người đàn ông kia liền tức giận toàn thân phát run, nếu cho anh cơ hội lần nữa, anh tuyệt đối sẽ giết chết hắn ta.
Nghĩ tới điều này, trong tròng mắt đen phát ra sát ý sắc bén.
"Có phải người đàn ông này hay không?"
Mạc Thiên Kình lấy ra một tấm hình cho anh nhìn, Diệp Duệ chỉ mắt một cái liền nhận ra chính là người kia!
"không sai, chính là hắn, hắn ta cư nhiên lại là Thiếu chủ của gia tộc Bruce sao?"
Diệp Duệ nhìn giới thiệu dưới tấm ảnh, thật không ngờ hắn lại là Thiếu chủ của gia tộc Bruce.
"Đúng vậy, tôi cũng là bị hắn ta bắt, thiếu chút nữa liền bị hắn ta giết chết rồi!"
Dáng dấp bề ngoài hắn phong nhã lịch sự bộ nhưng sau lưng lại ác độc vô cùng, anh thiếu chút nữa là chết ở trong tay hắn ta rồi, cũng may nhờ tính tình thanh cao đó, anh mới có cơ hội chạy trốn khỏi đó.
Diệp Duệ hơi híp mắt, nhìn người đàn ông trong hình, nhìn vẻ ngoài của người này trông rất lương thiện nhưng không ngờ lòng dạ lại ác độc thủ đoạn như thế, thật là rất biết cách đánh lừa người khác.
"hắn ta là Belle, là nhân vật lợi hại nhất bây giờ trong gia tộc Bruce, một nhân vật rất hung ác, nhưng vốn là người thanh cao khí ngạo, tôi nghĩ lần này cũng may mắn nhờ sự thanh cao đó của hắn, bằng không nhất định đã chết chắc rồi!"
Mạc Thiên Kình rất vui mừng nói, cái tên tiểu nhân Belle này rất độc ác, nếu như không phải tâm cao khí ngạo, thì lần này anh đã bị giết rồi, nhìn ra được đây chính là nhược điểm của hắn ta.
"Ừhm, cũng bởi vì sự kiêu ngạo đó tôi mới không có chết!"
Diệp Duệ cũng rất cảm kích sự kiêu ngạo này của hắn ta, nếu như hắn trở lại kiểm tra thì nhất định là anh sẽ chết chắc.
Hai người nhìn nhau vui mừng cười.
"Belle tại sao muốn ra tay với anh, chẳng lẽ hắn lại không biết ở trong chính phủ anh là một thượng tướng hay sao?"
Diệp Duệ thấy rất là kỳ lạ, Belle mặc dù là Thiếu chủ của gia tộc Bruce, nhưng Mạc Thiên Kình nói thế nào cũng là một nhân viên chính phủ, làm sao hắn lại dám xuống tay?
Chẳng lẽ thế lực của gia tộc Bruce bọn họ mạnh như vậy?
"Tôi cũng thật tò mò, không biết tại sao hắn ta lại to gan như vậy!"
Mạc Thiên Kình cũng rất sầu não, làm sao hắn ta lại có gan lớn như thế, đối với nhân viên của chính phủ cũng xuống tay được, nếu như anh đoán không sai thì hắn ta chưa có khả năng này.
"Tôi cảm thấy chuyện này khẳng định bên chúng ta cũng có người đang phối hợp cùng với hắn ta!"
Mạc Thiên Kình nhớ tới hôm đó Belle nói, hắn chỉ muốn anh rời đi mà thôi vì hắn muốn có được Sính Đình, chứ không muốn giết chết anh, nhưng tại sao khi anh trở về đây, lập tức đã có người muốn thủ tiêu anh như thế?
Diệp Duệ nhìn anh hỏi: "Anh cũng có cảm giác như thế sao?"
Xem ra không chỉ có anh mà anh ta cũng có cảm giác như thế, lúc anh bị theo gót đã cảm thấy rất kỳ quái, anh và gia tộc Bruce không thù không oán, vậy tại sao chúng lại muốn xuống tay với anh?
"Tôi cũng không biết, nhưng tôi cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, hắn ta bắt tôi nhưng lại không muốn giết chết tôi, chỉ là muốn tôi mất trí nhớ quên đi Sính Đình mà thôi, như thế nào vừa trở lại lại có người muốn ra tay giết chết tôi như vậy?"
Càng nghĩ, Mạc Thiên Kình càng cảm thấy chuyện này không đơn giản như thế.
"Nếu như nói chuyện này còn có người của chúng ta tham dự vào, có phần tử phạm tội đang theo dõi hai anh như vậy thì hai anh còn thấy buồn bực làm gì?"
Liễu Nghị Hiên đột nhiên lên tiếng, đột ngột xuất hiện ở trước mặt bọn họ, dọa cho hai người sửng sốt, đặc biệt là Diệp Duệ, còn tưởng rằng anh là quỷ, sắc mặt trắng bệch đi rất nhiều.
Mạc Thiên Kình cũng rất khó khăn tiếp nhận việc anh ta đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, giống như là hồn ma vậy.
Liễu Nghị Hiên nhíu nhíu mày, đối với ánh mắt như nhìn thấy quỷ của bọn họ có chút không thoải mái.
Anh đây cũng là hết cách rồi, nếu anh không sử dụng siêu năng lực, thì làm sao có thể dễ như trở bàn tay mà điều tra rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Vì Thủy Nhi, nên anh mới phải sử dụng siêu năng lực của mình, chỉ là không nghĩ đến những người này vẫn chưa chấp nhận nổi hành động như thế.
Mạc Thiên Kình nhìn anh một lúc rồi mới nói.
"Lúc anh xuất hiện có thể không nên đột ngột như vậy hay không?!"
Như vậy rất đáng sợ, Mạc Thiên Kình ở trong lòng bổ sung thêm một câu, Liễu Nghị Hiên nhìn Mạc Thiên Kình giải thích:.
"Xin lỗi, hai ngày nay dùng siêu năng lực đã quen, tốc độ có hơi nhanh một chút!"
"Siêu năng lực?"
Diệp Duệ thật sự không thể tin được, trên thế giới này thật sự có người có siêu năng lực? Chỉ là mới vừa rồi nếu người kia không phải dùng siêu năng lực vậy anh ta là cái gì?
Quỷ sao? Làm sao có thể!
"không sai, người của Liễu gia đều có Siêu năng lực, lần này Liễu Nghị Hiên là vì em gái của mình nên mới dùng đến siêu năng lực này, chuyện này chúng ta đều phải vô cùng bảo mật!"
Mạc Thiên Kình nhìn Diệp Duệ, giải thích đơn giản, Diệp Duệ nhìn Liễu Nghị Hiên, gật đầu một cái.
"Cám ơn, điều này thì tôi hiểu!"
Nếu để cho người ta biết trên cái thế giới này thật sự có người siêu năng lực tồn tại, nhất định sẽ dẫn tới khủng hoảng!
"Sính Đình bị Belle phong tỏa rồi, ngày hôm qua suýt chút nữa là bị Belle cường hôn!"
Liễu Nghị Hiên nhìn Mạc Thiên Kình, mạch lạc kể lại đầu đuôi sự việc.
Nghe xong gương mặt tuấn tú Mạc Thiên Kình rất khẩn trương, liền nghĩ phải nhanh chóng hành động, tên cầm thú kia cư nhiên thật sự muốn Sính Đình của anh như vậy.
"Cám ơn anh!"
Mạc Thiên Kình nhìn Liễu Nghị Hiên nói, vì đã cứu Sính Đình, Liễu Nghị Hiên nhìn Diệp Duệ, nhàn nhạt nói.
"Anh không sao chứ, Lý Băng nhờ tôi chuyển cho anh một câu:” Nếu như anh không mau khỏe lại, cô ấy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!"
Trái tim của Diệp Duệ chợt rung động, đây là cô ấy đang quan tâm đến anh sao?
"Sính Đình bây giờ ở bên kia không phải rất nguy hiểm sao?"
Mạc Thiên Kình nhíu mày, Sính Đình chỉ là cảnh sát vũ trang, hơn nữa bây giờ còn đang ở cữ, lại còn có hai bảo bảo, lại còn có thêm ông nội nữa, như vậy áp lực khẳng định rất lớn?
"Tạm thời sẽ không, ngày hôm qua tôi đã dạy cho hắn một bài, hơn nữa Lý Băng vô cùng hung hiểm, Belle thiếu chút nữa liền biến thành thái giám rồi!"
Nhớ tới dao giải phẫu sáng loáng của Lý Băng, không thể không nói, cô ta thật rất lợi hại, lại có thể đem dao giải phẫu luyện đến thuần thục như thế.
"Lý Băng?"
Diệp Duệ tự lẩm bẩm một mình, cô ấy vẫn độc ác như vậy, không biết bọn họ gặp mặt lần nữa sẽ hạ độc thủ với anh như thế nào, nghĩ tới câu nói kia thì cả người anh liền phát run.
Anh đường đường là một nam tử hán lại đi sợ một cô gái xinh đẹp.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian